Hai người đàn ông chuẩn bị làm bố gặp nhau ngoài phòng chờ của bệnh viện phụ sản. Đồng cảnh ngộ nên họ mau chóng trò chuyện tâm đầu ý hợp.
- Anh tin không, - Một người nói - Hôm nay là ngày đầu tiên trong chuyến du lịch của chúng tôi. Thế mà cô ấy lại lên bàn đẻ...
- Thế thì có gì mà anh phải phàn nàn? - Người kia nhún vai. - Đây là tuần trăng mật của chúng tôi.
Trong giờ học:
- Thầy giáo: Con chuột chũi ham ăn. Mỗi ngày nó ăn một lượng bằng trọng lượng của nó.
- Tèo (giơ tay có ý kiến): Thưa thầy, nhưng làm con chuột chũi biết được trọng lượng của nó nặng bao nhiêu ạ?
- Thầy: !!??
- Hân: Chết rồi Nhi ơi. Hình như thằng Nam nó thích tớ hay sao ý!
- Nhi: Sao bạn biết?
- Hân: Trong giờ nó cứ hay nhìn sang tớ.
- Nhi: Thật à ? Vậy thì hay quá!
- Hân: Nhưng nó chỉ nhìn trong giờ kiểm tra thôi.
- Nhi: (rầm)
Trong giờ địa lý, thầy giáo gọi Hà:
- Em hãy chỉ đâu là châu Mỹ?
- Thưa thầy, đây ạ! – Hà chỉ trên bản đò.
- Tốt lắm! Nào, thế bây giờ trò Bi hãy nói cho thầy biết ai đã có công tìm ra châu Mỹ?
- Thưa thầy, bạn Hà.
Đã vào tiết học, keli lúc này mới bước vào cổng trường. bác bảo vệ kêu lại và hỏi:
- Tại sao con đi trễ?
Keli:
- Ước mơ của con là làm thầy hiệu trưởng
Bảo vệ: ệ
- Tôi hỏi tại sao lại đi trễ mà?
Keli:
- Vậy bác khi nào thấy thầy hiệu trưởng đi sớm chăng????
- Chết trong chùa gọi là Tự Tử.
- Chết một cách lãng xẹt gọi là Lãng Tử.
- Bị chấy rận cắn chết gọi là Chí Tử.
- Bị điện giật mà chết gọi là Ðiện Tử.
- Ði ăn yến tiệc, đi "tè" mà chết gọi là Tiểu Yến Tử.
- Chết đuối gọi là Giang Tử.
- Chết ở nông trại gọi là Trang Tử.
- Người to lớn mà chết gọi là Khổng Tử.
Lúc bé, nghỉ học là chuyện lạ. Lớn lên mới biết, chuyện lạ là đi học.
Lúc bé, tưởng đến trường là phải học. Lớn lên mới biết, đến trường còn được ngủ.
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại.
Lúc bé , tưởng điểm 10 mới là giỏi. Lớn lên mới biết, chỉ 5 thôi đã quý lắm rồi.
Lúc bé, tưởng càng học càng giỏi....
Làm thơ mình vốn không quen
Nhưng vì...muốn quá nên xen một bài
Bài này không được quá dài
Cũng không được ngắn kẻo hoài phí công
Làm thơ phải có...màu hồng
Có mây,có gió bềnh bồng lướt bay
Làm thơ phải có mê say
Đã làm là suốt đêm ngày không thôi
Không nên chỉ biết viết,ngồi
Phải ra ngắm cảnh,nhìn trời...lấy thơ
- Tại sao một con ngựa đau cả đàn ngựa lại không ăn cỏ?
- Thưa cô vì đàn ngựa cảnh giác ạ.
- Nghĩa là sao?
- Thưa cô, đàn ngựa sợ ngộ độc thực phẩm!
Giờ học, thấy
- Cô: Cô có 1 sợi dây, cô muốn chia thành 2 đoạn, hỏi cô phải cắt mấy lần?
-
- Cô: trời! Dễ thế mà em không biết sao?
-
- Thầy: Em có biết tác giả “truyện Kiều” là ai không?
- Tèo: Dạ, không ạ!
- Thầy: Em có biết Nguyễn Du là ai không?
- Tèo: Dạ, em không quen bạn ấy ạ!
Ba: Tại sao con lại điểm xấu? Con có hiểu câu hỏi của thầy giáo không?
Con: Dạ có ạ! Nhưng thầy giáo lại không hiểu câu trả lời của con.
A hỏi B:
A: Theo cậu thì người như thế nào bị gọi là kẻ ngốc?
B: Là người cố gắng diễn đạt điều mình muốn nói nhưng người khác không hiểu. Cậu có hiểu không?
A: KHÔNG!!!
Trong cuộc thi đố em, ngoài những câu hỏi về văn hóa còn có các câu hỏi về kiến thức. Giáo viên điều khiển chương trình chậm rãi bốc câu hỏi lên đọc:
- Theo em, người Việt
- Re…eeng! Re…eeng!
- Mời đội A.
- Thưa thầy, đó là Từ Thức lên không gian và đã lạc động Thiên Thai…
- Mời đội B.
- Thưa thầy, đó là Thánh Giống cưỡi ngựa bay trước ạ.
Bư đứng bên ngoài bổ sung:
- Trật lất, đó là chú Cuội đã bay lên cung trăng ngồi ôm gốc đa lâu lắm rồi chứ bộ!
Người điều khiển chương trình ???
Trong giờ học vật lý cô giáo hỏi học sinh :
- cô: các em cho cô biết hiện tuợng gì xảy ra khi cô ném cuc đá xuông hồ? (ý nói hiện tượng sóng)
- Tèo nhanh nhảu: thưa cô cục đá sẽ...lặn ạ!
- cô: ><
ĐĂNG KÝ SỐ ĐIỆN THOẠI
để được tư vấn
Thầy Hải lấy tình cảm học sinh làm niềm vui. Lấy sự nghiệp học sinh làm mục tiêu phấn đấu của chính mình.
Copyright © 2006 by ME màn hình led