Cảm ơn các em và quý vị đã truy cập trang Website này. Môn Toán : Thầy dạy từ lớp 2 đến lớp 12. Khoa học tự nhiên từ lớp 6 đến lớp 12, bất kì em học sinh nào cũng có thể đăng kí tham gia. Thầy nhận học sinh dạy kèm môn Toán: Thi Quốc gia và thi vào lớp 10.
th_-_001
th_-_003
th_-_004
th_-_005
th_-_006
th_-_007
th_-_008
th_-_009
th_-_010
th_-_011
th_-_012
th_-_014
th_-_015
th_-_016
th_-_017
th_-_018
th_-_019
th_-_020
th_-_022
th_-_023
th_-_024
th_-_025
th_-_026
th_-_027
z4574655627938_dce647dde9c6a951a6370faac0ddeaf9
th_-_029
th_-_030
th_-_031
z4573687849988_99edecabe37c0d98ecd0ca9de3cfd287
z3606801817143_71dd9e3d87fe67c9cfe9b6b0fc4119ba
z3607808765751_dc1481befce642477969079391088286
th_-_034
th_-_035
th_-_036
th_-_037
th_-_038
th_-_039
th_-_040
z3627798529744_501846deecec7a6407437595d0ee3ed7
z3573295625729_794c1caca0706a30754d395cf568cd99
lth-3-1
pllth-1
z3594553239956_645b658180aa9d0a60b8ec589b220d98
z3573393242708_c455b0502fd476191fa76dec92d158f2
z3607808716443_6e5265dfe786dce780edc10edf9b267a
Theo dõi chúng tôi
 
 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Đang truy cập: 46
Trong ngày: 121
Trong tuần: 309
Lượt truy cập: 135594

THƠ TÌNH HỌC SINH

          "Đừng níu kéo những gì xa tầm với

           Mây của trời hãy để gió cuốn đi.."


                                 TÌNH SI


Nam lân - lớp 9 đứng lặng thinh 

Có kẻ tương tư một bóng hình 

Buổi sáng đến trường thường hay ngóng 

Muốn gửi sang kia một chút tình

Cool

Em thật đẹp - nhưng lòng em băng giá

Và trong em có "sức hút lạ kì"

Ngày qua ngày, vẫn cùng em chung bước

Nhưng có điều, anh rất khó gần em.


   Chuyện Tình Tuổi Học Trò 


 Bao năm từ thuở mình yêu
Bao nhiêu kỷ niệm bao chiều mộng mơ
Em hiền mắt biếc nai tơ
Anh quên trang sách ngồi ngơ ngẩn nhìn
Em như tia nắng bình minh
Sưởi hồn anh ấm niềm tin yêu đời
Tim anh nao nức đợi chờ
Dịp may mau đến ngỏ lời làm quen
Em còn nhớ kẻ mon men
Lại gần khẻ hỏi xem "Em đọc gì..."?
Chắc em thầm nghĩ "Hỏi chi?"
Yêu em anh quyết đứng lì không đi...
Sân trường thêm bóng cây si
Anh trồng bên lối em đi học về
Gốc cây anh khắc lời thề
Yêu em giữ mãi cơn mê tình đầu
Bao năm vẫn ngỡ ban đầu
Mơ sau sánh bước trên cầu uyên ương...


Ánh mắt

 

Ta mong ước yêu đương trong ánh mắt,

Suối cô đơn, như hạn hán bao năm.

Em ngưng bước, buổi chiều kia nắng tắt,

Đến bên em, cả vũ trụ trăng rằm. 

              Ánh mắt em, ôi cả trời mơ ước.

              Linh hồn em, ta trìu mến trong tay.

             Hay duyên nợ, an bài trong kiếp trước,

            Hôn môi em, trong chén rượu vơi đầy.

 Em duyên dáng, ta nhìn em ngơ ngác,

Đến bên em dạo khúc hát đam mê,

Em yêu hỡi, thương nhau bằng thơ nhạc,

Hãy nhìn ta, ôi ánh mắt pha lê.

          Em lộng lẫy, tâm hồn ta hoang phế,

          Suối cô đơn, bỗng nước chảy thông dòng.

         Ánh mắt em, ôi khung trời thơ mộng,

         Mắt lưu ly, ta chết lịm trong lòng.

Em cất bước, tại sao em đi nhỉ ?

Dáng kiêu sa, ta bỗng thấy cô đơn,

Em nhớ nhé, đôi ta từng tri kỷ,

Tại vì em, ta mến nhạc yêu đờn.


 BÉ CỦA ANH


 Nắng quái đùa dai xuyên lá cây

Nghịch tinh ve vuốt cánh vai gầy,

Rồi men lên lén hôn bờ má

Làm Bé của anh chợt ngẩn say.

       Mắt biếc đột nhiên xanh biếc thêm,

      Mi cong nhẹ khép rất êm đềm,

      Làn môi hồng thắm cười e ấp.

     Mái tóc huyền thơm hương thủy tiên.

Anh ngẩn ngơ như chú bé con,

Lần đầu tiên nếm trái đào ngon,

Hồn thơ ngây ngất vì say đắm,

Rộn rã tim yêu đập nhịp dồn.

       Mở rộng vòng tay góp nắng trong

       Anh gom thành bụi phấn tơ hồng,

       Rắc lên từng cánh hoa ân ái,

       Kết chuỗi vòng thay nhẫn đính hôn. 

 

THEO LỐI EM VỀ 


Thấy em thấp thoáng bóng từ xa 

Áo trắng thướt tha dưới nắng tà 

Tóc dài buông thả đùa trong gió 

Ngây ngất hồn anh dáng ngọc ngà 

Theo gót em về khi lớp tan 

Âm thầm lê bước vết chân hoang 

Nhắn gió gởi mây lòng bối rối 

Bên thềm chiều mộng nhạt miên man 

        Em vẫn hồn nhiên trên lối về 

        Anh lòng ngây dại cõi đê mê 

        Phượng đỏ ngập đường tình chẳng ngỏ 

       Ngại ngùng một gã sợ sang hè 

Nhớ má em hồng pha sắc nắng 

Ai oán tiếng ve hè đã sang 

Lưu bút lạnh lùng tờ giấy trắng 

Em có hay chăng sợi đắng mang 

       Anh gom kỷ niệm dấu trong thơ 

       Tàn phai lá uá những mong chờ 

      Ngập sầu hồn lạnh cung đàn lỡ 

      Lối mộng tình anh khúc nhạc mơ. 

 

Nỗi Lòng 

Bao nhiêu năm tuổi một tình yêu
Ngơ ngẩn cùng mây gió đã nhiều
Kia mộng,này mơ…là ảo vọng
Hỏi lòng chua xót biết bao nhiêu?

Em bảo anh người vốn thờ ơ
Anh không ý tứ những mong chờ
Nhưng bao Xuân đến,Xuân đi đấy
Anh đã quen rồi cảnh bơ vơ?

Em bảo anh rằng sao chóng quên
Anh mau quên lãng những ưu phiền
Em ơi!..nay đã Xuân thứ mấy
Anh có quen rằng chẳng có em?

Anh đứng lặng người giữa lối xưa
Nghe bao yêu dấu nói sao vừa
Vẫn mộng,còn mơ…là ảo vọng!
Hỏi lòng đã quên được nhau chưa?.


ANH MUỐN VÌ EM

Anh muốn làm điều gì đó cho em.
Làm nhiều hơn những gì anh có thể.
Anh biết con người anh nhỏ bé.
Nhưng tình này sẽ mãi chẳng đổi thay.

Anh muốn làm gì đó hôm nay.
Để bù đắp buồn đau hôm qua ấy.
Anh muốn vì em như chính vì anh vậy.
Sẽ quan tâm chăm sóc em từng ngày...!

Kìa em ơi!  em có thấy!
Tình yêu này đang cháy mãi vì em..! 


Tối chủ nhật


Tối chủ nhật họ dắt nhau đi chơi
Họ có đôi nên cùng nhau dạo phố
Tôi một mình nên ngồi yên một chỗ
Đọc báo chơi game và viết lách vẩn vơ

Tôi lại tìm tôi ở trong những vần thơ
Tự viết tự đọc tự thỏa lòng tự sự
Cũng có khi bí bách do ngôn ngữ
Chẳng thể bộc lòng viết cho cạn tâm tư

Có ai hỏi cô đơn buồn lắm ư?
Cũng không hẳn chỉ đôi khi chủ nhật
Ngày cuối tuần có mấy ai tất bật
Để quên mình đang lẻ bóng đơn côi?

Tôi cũng buồn nhưng chỉ chút chút thôi
Bởi tôi tin vẫn có người đang đợi
Là thật gần hoặc là xa vời vợi
Chủ nhật sau phố sẽ có thêm tôi...


Mưa Chiều

Anh đi rồi em nhớ những cơn mưa
Rơi tầm tã ướt những chiều đứng đợi
Anh phong phanh áo sơ mi trước lối
Nơi con đường ta đứng hẹn hò nhau...

Anh xa rồi tim em thấy nhói đau
Như ngàn mũi kim cắm sâu vào lồng ngực
Nơi anh từng áp tai và thổn thức
"Chỉ mình anh, duy nhất chỉ mình anh"

Ôi thời gian trả lại tháng ngày xanh
Trả cho em sự hồn nhiên và nụ cười anh trong vắt
Trả những ngày chúng mình chưa xa cách
Cho cơn mưa chiều không ướt lối đơn côi.


Một mối tình


Anh đã trao em một mối tình
Nhưng em hờ hững cứ làm thinh
Ngày qua lặng lẽ sầu cô độc
Đêm đến âm thầm buồn một mình

Vài bận mơ về bao hạnh phúc
Đôi lần nghĩ đến một gia đình
Là khi khóe mắt rưng rưng lệ
Anh hận và yêu một bóng hình


Em như


Em như ảo mộng giữa đời
Anh càng cố níu lại rời xa hơn
Em như ngọn cỏ xanh rờn
Còn anh hạt bụi đứng hờn trông theo
Phận anh tay trắng bọt bèo
Làm sao anh dám với trèo lên cao
Em như tinh tú ngàn sao
Em như hoa cõi nguyên đào, thiên thai
Em như giọt nắng sớm mai
Để anh còm cõi ngày dài ngóng trông


Chỉ Cần Em Là Đủ


Không cần những lời yêu thương , hờn ghét 
Khiến cho lòng mình bỗng phức tạp thêm 
Vì tôi thích những tình cảm êm đềm 
Không thể tỏ khi qua từng lời nói 

Không cần khoảng không gian u tối
Khi chẳng đâu, tối hơn đáy lòng ta 
Mong một chút, ánh nắng mai chan hòa 
Mang mùa xuân, cho khu vườn lạnh giá 

Không cần những buồn thinh như sỏi đá 
Tự dặn lòng , mình phải đứng lên ngay 
Và gặp em , tôi như đã đổi thay 
Tiếng yêu đầu , ngay lần đầu gặp gỡ 

Không cần những trang phục đầy sặc sỡ 
Hay chút son, tô vẽ đẹp đôi môi 
Với riêng tôi em đã đẹp lắm rồi 
Như đóa hồng giữa mùa thu vàng lá

Em khiến cho lòng tôi thôi băng giá 
Em bước đến , khiến lòng tôi xôn xao 
Và mai sau, dù có như thế nào
Với riêng tôi , chỉ cần em là đủ…!!!

Bạn cùng lớp


Con gái bắt con trai
Phải chịu làm người duới
Không ý kiến phản đối 
Bèn nghĩ cách xưng hô
Chúng ta là chị em
Nghĩa là chung cha mẹ
Bà chị hụt hoảng hồn
Thôi bạn bè vậy nhé!

Từ giờ ngươi là cháu
Còn ta là cô nha
Có vẻ đắc thắng lắm
Khỏi sợ chung ông bà
Kết quả ngoài dự kiến
Thì cho làm cô đấy
Nhưng mà là “cô dâu”


Love đùa thôi 

Ngày nào cũng vậy khi tới trường
Chúng mình đùa nghịch nói yêu thương
Nhưng yêu giả vờ thôi đấy nhé
Tôi chẳng yêu đâu chớ có hiểu lầm.

Anh thường giới thiệu giữa đám đông
Người yêu tao đấy có xinh không
Em đâu có ngại còn trêu lại
Ông xã nhà tao hết ý không

Cả lớp trêu hoài tên 2 đứa
Đâu đâu cũng thấy những chữ lồng
Quấn quýt bên nhau như sách bút
Nhưng tình yêu đến thật lạ không

Ngày tháng qua đi tim anh rung động
Mong sao đó là mối tình đầu
Chứ đâu chỉ là lời trêu ghẹo
Yêu giả vờ chứ có thật đâu

Anh bồi hồi chờ chờ đợi đợi
Và đôi khi nghĩ ngợi hồi lâu
Anh chờ nghe em nói một câu
Người yêu này chép bài hộ nhé

Nhưng em hiều và em cứ chỉ
Yêu đùa thôi chứ có thật đâu
Ôi anh mong đó là sự thật
Sao yêu anh mà cứ giả vờ.


Nhịp cầu tình yêu


Em ơi đừng tức giận
Khi bạn bè đùa trêu
Bởi vì trong tình yêu
Đùa trêu đâu tránh khỏi

Nếu như bạn có nói
Hai đứa mình yêu nhau
Em ơi đừng lắc đầu
Cứ mỉm cười im lặng
Em ơi đừng tức giận
Khi bạn bè đùa trêu
Bởi bạn là cầu dao
Còn ta là dòng điện

Điện không bao giờ đến
Nếu không có cầu dao
Tình đôi ta cũng vậy
Trách làm chi bạn bè

 

Tuyển tập những bài thơ tình của nhưng chàng ngốc. Yêu ko dám nói,yêu đơn phương,người đến sau.

 

NGỐC


Anh chẳng biết nói lời ngon ngọt
Anh tin em sẽ hiểu lòng anh
Trái tim anh bấy lâu giá lạnh
Nhưng giờ đây bỗng hóa tan tành
Ngày thao thức đêm về nhung nhớ
Biết làm gì? Đành hóa thẩn thơ
Ôm lỗi nhớ vào cả trong mơ
Kẻ si tình đúng là quá ngốc



NGỐC 2

Tôi đúng là tên ngốc
Yêu người không nói ra
Để rồi mai hối hận
Em đã theo người ta.

Tôi đúng là tên ngốc 
Biết em đã xa rồi
Vậy mà sao vẫn đợi?
Mặc mưa buồn rơi rơi.

Tôi đúng là tên ngốc
Thế gian biết bao người
Sao không yêu ai khác
Lại yêu mình em thôi?


Một

Một chiếc lá rơi gợi lên bao nỗi nhớ
Một cách diều gợi lại cả tuổi thơ
Một giọt nước làm tràn ly nước lớn
Một con thuyền làm biển bớt cô đơn

Một sự hiểu lầm làm vỡ tan tình bạn
Một câu nói làm đau nhói con tim 
Một chút dối lừa làm lòng ai tan nát
Một phút chần chừ làm ta mãi lặng im.

Một nụ cười làm con tim khờ dại
Một cái nhìn làm xao xuyến lòng ai
Một giây gặp gỡ làm cho ta nhớ mãi
Một mối tình sẽ mãi chẳng phôi phai

Một lần yêu rồi một lần đau khổ
Một lần chờ ,một lần phải bơ vơ
Một lần quên là một lần lại nhớ
Một lần cười một lần khóc trong tim

________________________________________

TÔI MUỐN LÀ TÔI 

Tôi thích cố đơn, thích một mình, 
Thích ngồi lặng lẽ thích lặng thinh 
Mà sao văn vè là tình tứ?! 
dệp mộng cho tôi một mối tình. 

Tôi đã biết yêu tự bao giờ?! 
Đêm đêm lại nghĩ chuyện vu vơ. 
Có khi ôm nỗi niềm trống vắng, 
Trách sao tình ấy quá hững hờ. 

Có lẽ tại tôi quá ngu ngơ, 
Cô đơn đâu phải kẻ dại khờ! 
Yêu làm chi để rồi đau khổ?! 
Để biết rằng mình thật ngây thơ. 

Tôi muốn là tôi của hôm nào, 
Là "kẻ độc hành" chẳng thiết chi. 
Chẳng cần văn vẻ hay tình ý, 
Chỉ một mình thôi, chẳng nghĩ gì... 


CHIỀU CHỦ NHẬT

Chiều chủ nhật hẹn em đi chơi phố
Chẳng thấy em đâu tôi đứng chờ
Gió buồn se lạnh lòng man mát
Một mình đứng lặng chốn bơ vơ

Chiều chủ nhật nắng đùa lô ngõ vắng
Đang lang thang tôi bỗng lặng cả người
Gió thu buồn sao buốt lạnh long tôi
Trông thấy em đùa vui bên ai khác

Chiều chủ nhật làm tim tôi tan nát
Biết khi nào mới lành lại được đây
Ôi tuổi học trò trong sang thơ ngây
Trả lại tôi, em vô tâm lấy mất


YÊU ĐƠN PHƯƠNG


Nếu biết trước yêu là đau đến thế 
Thì khi xưa tôi chẳng dại khờ yêu
Một mình tôi đứng lặng bến cô liêu
Cầu mong cho một lần em ghé đến

Tình của tôi rộng vô bờ vô bến
Còn tình em như thuyền mãi lênh đênh
Chẳng bao giờ cố định bến dừng chân
Nhưng tôi nguyện đơn côi chờ đợi

Yêu đơn phương Phải chăng là có tội
Mà con tim chốc chốc lại nhói đau
Muốn gần em mà có được đâu
Chỉ dám đứng từ xa chộm nhớ

Yêu đơn phương phải chăng là lầm lỡ
Cứ một mình ngồi mãi chốn bơ vơ
Biết làm gì đành hóa thẩn thơ
Chỉ mong rằng một lần em ngoảnh lại !!!


Con Trai.........không phải kẻ vô tình....!?

Một cô bé đứng giữa khoảng trời mưa....
Ngước nhìn mây.... đôi mắt em đầy nước......
Mưa cười buồn.....mái tóc em nhòe ướt.....
Một kẻ vô tình...... không đến cùng chiếc ô.....!
Em chợt cười.... những cơn gió vu vơ......
Em giận hờn.... vì em là con gái.......
Một kẻ vô tình...... sao không giữ em lại......
"Đồ khờ này ". em mắng những hạt mưa......
Và thẫn thờ..... nhớ về những ngày xưa.....
Em vụt chạy đi.... rồi vụng về vấp ngã.....
Một chiếc ô giữa trời mưa trắng xóa.....
Một kẻ thẹn thùng..... ngọng nghịu đứng làm thơ....
Một kẻ vô tình......................
Chợt đến cùng chiếc ô.!


THƠ TÌNH BUỒN


Ai tung hoa phượng lên trời 
Để cho trai gái hận đời vì yêu
Người ta vá áo bằng kim 
Tôi đây xin hỏi vá tim bằng gì
Cafe đắng bỏ đường thì ngọt 
Tình yêu buồn biết bỏ gì đây
Bỏ đường bỏ muối bỏ gừng 
Bỏ gì thì bỏ xin đừng bỏ nhau

 

 

 







            

In bài viết

ĐĂNG KÝ SỐ ĐIỆN THOẠI

để được tư vấn

 

Thầy Hải lấy tình cảm học sinh làm niềm vui. Lấy sự nghiệp học sinh làm mục tiêu phấn đấu của chính mình. 

Thông tin liên hệ
Bản đồ Google Map
Đối tác chiến lược
bang.990

Copyright © 2006 by ME màn hình led