"Đừng níu kéo những gì xa tầm với
Mây của trời hãy để gió cuốn đi.."
TÌNH SI
Nam lân - lớp 9 đứng lặng thinh
Có kẻ tương tư một bóng hình
Buổi sáng đến trường thường hay ngóng
Muốn gửi sang kia một chút tình
Em thật đẹp - nhưng lòng em băng giá
Và trong em có "sức hút lạ kì"
Ngày qua ngày, vẫn cùng em chung bước
Nhưng có điều, anh rất khó gần em.
Chuyện Tình Tuổi Học Trò
Bao năm từ thuở mình yêu
Bao nhiêu kỷ niệm bao chiều mộng mơ
Em hiền mắt biếc nai tơ
Anh quên trang sách ngồi ngơ ngẩn nhìn
Em như tia nắng bình minh
Sưởi hồn anh ấm niềm tin yêu đời
Tim anh nao nức đợi chờ
Dịp may mau đến ngỏ lời làm quen
Em còn nhớ kẻ mon men
Lại gần khẻ hỏi xem "Em đọc gì..."?
Chắc em thầm nghĩ "Hỏi chi?"
Yêu em anh quyết đứng lì không đi...
Sân trường thêm bóng cây si
Anh trồng bên lối em đi học về
Gốc cây anh khắc lời thề
Yêu em giữ mãi cơn mê tình đầu
Bao năm vẫn ngỡ ban đầu
Mơ sau sánh bước trên cầu uyên ương...
Ánh mắt
Ta mong ước yêu đương trong ánh mắt,
Suối cô đơn, như hạn hán bao năm.
Em ngưng bước, buổi chiều kia nắng tắt,
Đến bên em, cả vũ trụ trăng rằm.
Ánh mắt em, ôi cả trời mơ ước.
Linh hồn em, ta trìu mến trong tay.
Hay duyên nợ, an bài trong kiếp trước,
Hôn môi em, trong chén rượu vơi đầy.
Em duyên dáng, ta nhìn em ngơ ngác,
Đến bên em dạo khúc hát đam mê,
Em yêu hỡi, thương nhau bằng thơ nhạc,
Hãy nhìn ta, ôi ánh mắt pha lê.
Em lộng lẫy, tâm hồn ta hoang phế,
Suối cô đơn, bỗng nước chảy thông dòng.
Ánh mắt em, ôi khung trời thơ mộng,
Mắt lưu ly, ta chết lịm trong lòng.
Em cất bước, tại sao em đi nhỉ ?
Dáng kiêu sa, ta bỗng thấy cô đơn,
Em nhớ nhé, đôi ta từng tri kỷ,
Tại vì em, ta mến nhạc yêu đờn.
BÉ CỦA ANH
Nắng quái đùa dai xuyên lá cây
Nghịch tinh ve vuốt cánh vai gầy,
Rồi men lên lén hôn bờ má
Làm Bé của anh chợt ngẩn say.
Mắt biếc đột nhiên xanh biếc thêm,
Mi cong nhẹ khép rất êm đềm,
Làn môi hồng thắm cười e ấp.
Mái tóc huyền thơm hương thủy tiên.
Anh ngẩn ngơ như chú bé con,
Lần đầu tiên nếm trái đào ngon,
Hồn thơ ngây ngất vì say đắm,
Rộn rã tim yêu đập nhịp dồn.
Mở rộng vòng tay góp nắng trong
Anh gom thành bụi phấn tơ hồng,
Rắc lên từng cánh hoa ân ái,
Kết chuỗi vòng thay nhẫn đính hôn.
THEO LỐI EM VỀ
Thấy em thấp thoáng bóng từ xa
Áo trắng thướt tha dưới nắng tà
Tóc dài buông thả đùa trong gió
Ngây ngất hồn anh dáng ngọc ngà
Theo gót em về khi lớp tan
Âm thầm lê bước vết chân hoang
Nhắn gió gởi mây lòng bối rối
Bên thềm chiều mộng nhạt miên man
Em vẫn hồn nhiên trên lối về
Anh lòng ngây dại cõi đê mê
Phượng đỏ ngập đường tình chẳng ngỏ
Ngại ngùng một gã sợ sang hè
Nhớ má em hồng pha sắc nắng
Ai oán tiếng ve hè đã sang
Lưu bút lạnh lùng tờ giấy trắng
Em có hay chăng sợi đắng mang
Anh gom kỷ niệm dấu trong thơ
Tàn phai lá uá những mong chờ
Ngập sầu hồn lạnh cung đàn lỡ
Lối mộng tình anh khúc nhạc mơ.
Nỗi Lòng
Bao nhiêu năm tuổi một tình yêu
Ngơ ngẩn cùng mây gió đã nhiều
Kia mộng,này mơ…là ảo vọng
Hỏi lòng chua xót biết bao nhiêu?
Em bảo anh người vốn thờ ơ
Anh không ý tứ những mong chờ
Nhưng bao Xuân đến,Xuân đi đấy
Anh đã quen rồi cảnh bơ vơ?
Em bảo anh rằng sao chóng quên
Anh mau quên lãng những ưu phiền
Em ơi!..nay đã Xuân thứ mấy
Anh có quen rằng chẳng có em?
Anh đứng lặng người giữa lối xưa
Nghe bao yêu dấu nói sao vừa
Vẫn mộng,còn mơ…là ảo vọng!
Hỏi lòng đã quên được nhau chưa?.
ANH MUỐN VÌ EM
Anh muốn làm điều gì đó cho em.
Làm nhiều hơn những gì anh có thể.
Anh biết con người anh nhỏ bé.
Nhưng tình này sẽ mãi chẳng đổi thay.
Anh muốn làm gì đó hôm nay.
Để bù đắp buồn đau hôm qua ấy.
Anh muốn vì em như chính vì anh vậy.
Sẽ quan tâm chăm sóc em từng ngày...!
Kìa em ơi! em có thấy!
Tình yêu này đang cháy mãi vì em..!
Tối chủ nhật
Tối chủ nhật họ dắt nhau đi chơi
Họ có đôi nên cùng nhau dạo phố
Tôi một mình nên ngồi yên một chỗ
Đọc báo chơi game và viết lách vẩn vơ
Tôi lại tìm tôi ở trong những vần thơ
Tự viết tự đọc tự thỏa lòng tự sự
Cũng có khi bí bách do ngôn ngữ
Chẳng thể bộc lòng viết cho cạn tâm tư
Có ai hỏi cô đơn buồn lắm ư?
Cũng không hẳn chỉ đôi khi chủ nhật
Ngày cuối tuần có mấy ai tất bật
Để quên mình đang lẻ bóng đơn côi?
Tôi cũng buồn nhưng chỉ chút chút thôi
Bởi tôi tin vẫn có người đang đợi
Là thật gần hoặc là xa vời vợi
Chủ nhật sau phố sẽ có thêm tôi...
Mưa Chiều
Anh đi rồi em nhớ những cơn mưa
Rơi tầm tã ướt những chiều đứng đợi
Anh phong phanh áo sơ mi trước lối
Nơi con đường ta đứng hẹn hò nhau...
Anh xa rồi tim em thấy nhói đau
Như ngàn mũi kim cắm sâu vào lồng ngực
Nơi anh từng áp tai và thổn thức
"Chỉ mình anh, duy nhất chỉ mình anh"
Ôi thời gian trả lại tháng ngày xanh
Trả cho em sự hồn nhiên và nụ cười anh trong vắt
Trả những ngày chúng mình chưa xa cách
Cho cơn mưa chiều không ướt lối đơn côi.
Một mối tình
Anh đã trao em một mối tình
Nhưng em hờ hững cứ làm thinh
Ngày qua lặng lẽ sầu cô độc
Đêm đến âm thầm buồn một mình
Vài bận mơ về bao hạnh phúc
Đôi lần nghĩ đến một gia đình
Là khi khóe mắt rưng rưng lệ
Anh hận và yêu một bóng hình
Em như
Em như ảo mộng giữa đời
Anh càng cố níu lại rời xa hơn
Em như ngọn cỏ xanh rờn
Còn anh hạt bụi đứng hờn trông theo
Phận anh tay trắng bọt bèo
Làm sao anh dám với trèo lên cao
Em như tinh tú ngàn sao
Em như hoa cõi nguyên đào, thiên thai
Em như giọt nắng sớm mai
Để anh còm cõi ngày dài ngóng trông
Chỉ Cần Em Là Đủ
Không cần những lời yêu thương , hờn ghét
Khiến cho lòng mình bỗng phức tạp thêm
Vì tôi thích những tình cảm êm đềm
Không thể tỏ khi qua từng lời nói
Không cần khoảng không gian u tối
Khi chẳng đâu, tối hơn đáy lòng ta
Mong một chút, ánh nắng mai chan hòa
Mang mùa xuân, cho khu vườn lạnh giá
Không cần những buồn thinh như sỏi đá
Tự dặn lòng , mình phải đứng lên ngay
Và gặp em , tôi như đã đổi thay
Tiếng yêu đầu , ngay lần đầu gặp gỡ
Không cần những trang phục đầy sặc sỡ
Hay chút son, tô vẽ đẹp đôi môi
Với riêng tôi em đã đẹp lắm rồi
Như đóa hồng giữa mùa thu vàng lá
Em khiến cho lòng tôi thôi băng giá
Em bước đến , khiến lòng tôi xôn xao
Và mai sau, dù có như thế nào
Với riêng tôi , chỉ cần em là đủ…!!!
Bạn cùng lớp
Con gái bắt con trai
Phải chịu làm người duới
Không ý kiến phản đối
Bèn nghĩ cách xưng hô
Chúng ta là chị em
Nghĩa là chung cha mẹ
Bà chị hụt hoảng hồn
Thôi bạn bè vậy nhé!
Từ giờ ngươi là cháu
Còn ta là cô nha
Có vẻ đắc thắng lắm
Khỏi sợ chung ông bà
Kết quả ngoài dự kiến
Thì cho làm cô đấy
Nhưng mà là “cô dâu”
Love đùa thôi
Ngày nào cũng vậy khi tới trường
Chúng mình đùa nghịch nói yêu thương
Nhưng yêu giả vờ thôi đấy nhé
Tôi chẳng yêu đâu chớ có hiểu lầm.
Anh thường giới thiệu giữa đám đông
Người yêu tao đấy có xinh không
Em đâu có ngại còn trêu lại
Ông xã nhà tao hết ý không
Cả lớp trêu hoài tên 2 đứa
Đâu đâu cũng thấy những chữ lồng
Quấn quýt bên nhau như sách bút
Nhưng tình yêu đến thật lạ không
Ngày tháng qua đi tim anh rung động
Mong sao đó là mối tình đầu
Chứ đâu chỉ là lời trêu ghẹo
Yêu giả vờ chứ có thật đâu
Anh bồi hồi chờ chờ đợi đợi
Và đôi khi nghĩ ngợi hồi lâu
Anh chờ nghe em nói một câu
Người yêu này chép bài hộ nhé
Nhưng em hiều và em cứ chỉ
Yêu đùa thôi chứ có thật đâu
Ôi anh mong đó là sự thật
Sao yêu anh mà cứ giả vờ.
Nhịp cầu tình yêu
Em ơi đừng tức giận
Khi bạn bè đùa trêu
Bởi vì trong tình yêu
Đùa trêu đâu tránh khỏi
Nếu như bạn có nói
Hai đứa mình yêu nhau
Em ơi đừng lắc đầu
Cứ mỉm cười im lặng
Em ơi đừng tức giận
Khi bạn bè đùa trêu
Bởi bạn là cầu dao
Còn ta là dòng điện
Điện không bao giờ đến
Nếu không có cầu dao
Tình đôi ta cũng vậy
Trách làm chi bạn bè
NGỐC
Anh chẳng biết nói lời ngon ngọt
Anh tin em sẽ hiểu lòng anh
Trái tim anh bấy lâu giá lạnh
Nhưng giờ đây bỗng hóa tan tành
Ngày thao thức đêm về nhung nhớ
Biết làm gì? Đành hóa thẩn thơ
Ôm lỗi nhớ vào cả trong mơ
Kẻ si tình đúng là quá ngốc
NGỐC 2
Tôi đúng là tên ngốc
Yêu người không nói ra
Để rồi mai hối hận
Em đã theo người ta.
Tôi đúng là tên ngốc
Biết em đã xa rồi
Vậy mà sao vẫn đợi?
Mặc mưa buồn rơi rơi.
Tôi đúng là tên ngốc
Thế gian biết bao người
Sao không yêu ai khác
Lại yêu mình em thôi?
Một
Một chiếc lá rơi gợi lên bao nỗi nhớ
Một cách diều gợi lại cả tuổi thơ
Một giọt nước làm tràn ly nước lớn
Một con thuyền làm biển bớt cô đơn
Một sự hiểu lầm làm vỡ tan tình bạn
Một câu nói làm đau nhói con tim
Một chút dối lừa làm lòng ai tan nát
Một phút chần chừ làm ta mãi lặng im.
Một nụ cười làm con tim khờ dại
Một cái nhìn làm xao xuyến lòng ai
Một giây gặp gỡ làm cho ta nhớ mãi
Một mối tình sẽ mãi chẳng phôi phai
Một lần yêu rồi một lần đau khổ
Một lần chờ ,một lần phải bơ vơ
Một lần quên là một lần lại nhớ
Một lần cười một lần khóc trong tim
________________________________________
TÔI MUỐN LÀ TÔI
Tôi thích cố đơn, thích một mình,
Thích ngồi lặng lẽ thích lặng thinh
Mà sao văn vè là tình tứ?!
dệp mộng cho tôi một mối tình.
Tôi đã biết yêu tự bao giờ?!
Đêm đêm lại nghĩ chuyện vu vơ.
Có khi ôm nỗi niềm trống vắng,
Trách sao tình ấy quá hững hờ.
Có lẽ tại tôi quá ngu ngơ,
Cô đơn đâu phải kẻ dại khờ!
Yêu làm chi để rồi đau khổ?!
Để biết rằng mình thật ngây thơ.
Tôi muốn là tôi của hôm nào,
Là "kẻ độc hành" chẳng thiết chi.
Chẳng cần văn vẻ hay tình ý,
Chỉ một mình thôi, chẳng nghĩ gì...
CHIỀU CHỦ NHẬT
Chiều chủ nhật hẹn em đi chơi phố
Chẳng thấy em đâu tôi đứng chờ
Gió buồn se lạnh lòng man mát
Một mình đứng lặng chốn bơ vơ
Chiều chủ nhật nắng đùa lô ngõ vắng
Đang lang thang tôi bỗng lặng cả người
Gió thu buồn sao buốt lạnh long tôi
Trông thấy em đùa vui bên ai khác
Chiều chủ nhật làm tim tôi tan nát
Biết khi nào mới lành lại được đây
Ôi tuổi học trò trong sang thơ ngây
Trả lại tôi, em vô tâm lấy mất
YÊU ĐƠN PHƯƠNG
Nếu biết trước yêu là đau đến thế
Thì khi xưa tôi chẳng dại khờ yêu
Một mình tôi đứng lặng bến cô liêu
Cầu mong cho một lần em ghé đến
Tình của tôi rộng vô bờ vô bến
Còn tình em như thuyền mãi lênh đênh
Chẳng bao giờ cố định bến dừng chân
Nhưng tôi nguyện đơn côi chờ đợi
Yêu đơn phương Phải chăng là có tội
Mà con tim chốc chốc lại nhói đau
Muốn gần em mà có được đâu
Chỉ dám đứng từ xa chộm nhớ
Yêu đơn phương phải chăng là lầm lỡ
Cứ một mình ngồi mãi chốn bơ vơ
Biết làm gì đành hóa thẩn thơ
Chỉ mong rằng một lần em ngoảnh lại !!!
Con Trai.........không phải kẻ vô tình....!?
Một cô bé đứng giữa khoảng trời mưa....
Ngước nhìn mây.... đôi mắt em đầy nước......
Mưa cười buồn.....mái tóc em nhòe ướt.....
Một kẻ vô tình...... không đến cùng chiếc ô.....!
Em chợt cười.... những cơn gió vu vơ......
Em giận hờn.... vì em là con gái.......
Một kẻ vô tình...... sao không giữ em lại......
"Đồ khờ này ". em mắng những hạt mưa......
Và thẫn thờ..... nhớ về những ngày xưa.....
Em vụt chạy đi.... rồi vụng về vấp ngã.....
Một chiếc ô giữa trời mưa trắng xóa.....
Một kẻ thẹn thùng..... ngọng nghịu đứng làm thơ....
Một kẻ vô tình......................
Chợt đến cùng chiếc ô.!
THƠ TÌNH BUỒN
Ai tung hoa phượng lên trời
Để cho trai gái hận đời vì yêu
Người ta vá áo bằng kim
Tôi đây xin hỏi vá tim bằng gì
Cafe đắng bỏ đường thì ngọt
Tình yêu buồn biết bỏ gì đây
Bỏ đường bỏ muối bỏ gừng
Bỏ gì thì bỏ xin đừng bỏ nhau
ĐĂNG KÝ SỐ ĐIỆN THOẠI
để được tư vấn
Thầy Hải lấy tình cảm học sinh làm niềm vui. Lấy sự nghiệp học sinh làm mục tiêu phấn đấu của chính mình.
Copyright © 2006 by ME màn hình led