Tôi tên là Lê Thanh Hải Tôi nguyền giữ mãi con đường làm thơ Cuộc đời mơ mộng, mộng mơ Ghi vào nhật kí vần thơ đời mình |
LỜI CỦA THẦY
“Rồi các em, một ngày mai sẽ lớn
Sẽ bay xa đến tận đất cùng trời”
* *
* * *
Có bao giờ nhớ lại các em ơi
Một lớp Toán – ngày xưa em đã học
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Chiều học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi hương cau mới
* *
* * *
Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ
Một lời khuyên biết thế nào cho đủ
Các em mang theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...
Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã
Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền
Ở nơi đó, có bóng thầy thương nhớ
Cây phượng già như bóng thầy đứng đó
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, lời nói cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ .....
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!....
TÌNH ĐẦU - TÌNH CUỐI
"Tháng ngày dần mãi trôi mau Thời gian như chiếc vó câu qua cầu Nếu ai ! có phép nhiệm màu Biến tôi trở lại mái đầu ngày xưa" Tháng 6/1986. Trước khi chia tay mái trường " TRUNG HỌC PHỔ THÔNG BÌNH SƠN". Bốn người bạn " Hải, Dũng, Tài, Vân" có chia sẽ bài thơ này của Dũng "Tình Đầu". Hải " Tình cuối" 27 năm trôi qua. Thanh Vân đã biến thành người thiên cổ. Hải chép lại bài thơ này để nhớ lại tình bạn của chúng ta và cầu mong : " Ở thế giới bên kia. Linh hồn Thanh Vân được mĩm cười" |
"Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường"
Biết gì đâu, ngoài những chồng sách vở
Bạn bè Tôi, có đứa chê rằng dở
Đã lớn rồi ! Sao không biết tiếng yêu ?
Một buổi sáng mai, sương lạnh xuống nhiều
Tôi đi học, bắt gặp em trong xóm
Hai đứa chuyện trò vui dí dỏm
Má em hồng, đôi mắt sáng long lanh
Và thế là, sau đó những đêm thanh
Lòng vương vấn, bắt gặp nàng trong mộng
Cũng má hồng, đôi môi đầy rung động
Cũng chuyện trò vui, dí dỏm hôm nao
Bạn bè ơi ! và sau đó hôm nào
Tôi quyết định, đến nhà em trong xóm
Không đùa giỡn, không chuyện vui dí dỏm
Mà thực lòng. Tôi sẽ nói tiếng yêu.
Trước mắt Tôi. Một bóng dáng yêu kiều
Trong tai Tôi những lời em êm dịu
Trong mắt Tôi. Một hình hài nũng nịu
Tôi yêu nhiều. Sao chẳng nói nên câu ?
Ngồi bên em Tôi nói chuyện đâu đâu
Chuyện bài vở, chuyện về cây với lá
Em khẽ bảo " Sao anh ngờ nghệch quá
Chuyện gì cần. Hãy nói đi anh"
Tôi mừng vui, thôi chuyện lá với cành
Và khẽ bảo "Anh yêu em nhiều lắm"
Em lại ngã trong vòng tay tôi say đắm
Và thế là. Tôi đã có người yêu.
Mùa thi đến. Lòng hồi hộp bao điều
Tôi tạm biệt em đi vào Quãng Ngãi
Chân bước đi mà lòng đầy sợ hãi
Sợ đi rồi, họ cướp mất người yêu
..................................................
Đêm xa nhau, Ta đã nhớ rất nhiều
Lúc ly biệt, có những lời em nói :
"Anh yêu hỡi ! nhớ học thi cho giỏi
Thi đậu rồi ! đôi ta cưới nhau luôn"
Nhưng trời ơi ! Ai đem đến nỗi buồn
Tôi thi đậu mà người yêu ai cưới
Tôi oán trách. Tôi giận lòng mê muội
Và âm thầm lặng lẽ bước ra đi
Hôm gặp em. Em chẳng nói câu gì
Đôi mắt ước nhìn anh như xa lạ
Em yêu hỡi ! Anh hiểu rồi tất cả
Và chỉ là duyên ép buộc mà thôi
Nói ra đây ! Ai chứng giám hỡi Trời
Tôi xin nguyện trong lành như nước suối
Tình Đầu chết. Anh xem như Tình Cuối
Nguyện trung thành cho xứng với tình em.
Lời Ru Của Thầy
Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm
Như ru ánh lửa trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm
Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
( Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Với hành trang ấy ,đủ đem theo mình
MỐI TÌNH ĐẦU CỦA TÔI
(Cảm tác theo thi nhân tiền chiến)
THANH niên là thế hệ duyên tình
HẢI (biển) rộng bao la chớ để mình sa ngã
HỒNG tình yêu, là màu hồng cao cả
THẢO là tình vô hạn, chớ coi khinh
SỐNG là thế nhưng đừng vào tình sớm quá
ĐỂ đời mình đừng như ong bướm với cành hoa
YÊU ai là yêu mãi đến già
THƯƠNG nhau rồi đừng phụ bạc cho người ta đau khổ.
ANH MUỐN LÀM THI SĨ
(Cảnm tác theo Xương Rồng Đen)
Em có biết anh muốn làm thi sĩ
Tâm hồn mình ủy mị tựa trăng sao
Trái tim yêu là nông nỗi sóng gào
Là lãng mạn như cành đào trước gió
Em có biết thi sĩ tim nhiều ngõ
Không ngõ nào nói rỏ sẽ yêu ai
Thi sĩ yêu thì cũng rất đắm say
Tình thi sĩ chỉ cỏ cây mới hiểu
Tim thi sĩ đập muôn ngàn vần điệu
Không vần nào ai hiểu sẽ về đâu ?
Yêu thi sĩ là chấp nhận vào sâu
Vùng đất lạ chỉ toàn màu hư ảo
Thi sĩ yêu tình xôn xao giông bão
Thi sĩ buồn áo não cả trần gian
Thi sĩ ghen hoa cỏ cũng úa tàn
Đừng yêu nhé .....nếu anh là thi sĩ .
ĐẾN BIỂN – CHIA XA
Tặng các em học sinh lớp 9
Năm học: 2011 – 2012
Biển Phổ Vinh – Gọi ai hồn lơ lững
Dưới rừng dương, to nhỏ chuyện ngây thơ.
Bước chân đi trên đường đời chập chững
Bốn chàng nhìn – lá rụng mắt mộng mơ.
Một chiếc lá chưa vàng nằm cạnh gốc
Phải lìa cành vì gió chẳng tiếc thương
Nhặt lên tay mà lòng buồn muốn khóc
Mai xa rồi những lưu luyến còn vương
Xa bạn bè vẫn còn duyên gặp gỡ
Kỉ niệm nhòa biết tìm lại nơi đâu
Sóng biển kia có khi nào ngừng đập
Nước xa nguồn đẩy bèo dạt trôi mau.
Trên dốc lớn – có hai người nhập lại
Như biển xanh với bờ cát bạc màu
Tôi sẽ nhớ trên đầu trần nắng cháy
Gọi thì thầm tên bạn ở trong tim
CHIA
Hai tháng nữa – Mùa hè lại đến
Bạn bè ơi ! ta ao ướt gì đây ?
Có lẽ nào ? mình sắp phải chia tay
Nghĩ đến đó, lòng tôi bùng nỗi nhớ
Bao kỉ niệm, ép vào trong trang vở
Tôi đã tin – Mùa ly biệt đến rồi.
Mỗi góc nhỏ trường – đọng mãi trong tôi
Nơi chúng mình thường hay ngồi trò chuyện
Vẫn cây bàn, ghế đá, thảm có xanh
In vào lòng kí ức đẹp như tranh
Nay đã lớn nhưng lòng còn thơ trẻ
Nhớ tháng ngày vui vẻ tuổi thần tiên
Với mơ mộng cùng hành trang ngày mới
Bước đến trường hớn hở chuyện trò vui
Khoát vai nhau gặp ánh mặt nụ cười
Hồn nhiên thế lòng thèm quay trở lại
Dưới mái trường chở che đời muôn lối
Sẽ thấy mình không lạc lõng xa khơi
Tuổi hồn nhiên đùa theo nắng lả lơi
Không lo nghĩ cái sự đời phức tạp
Chỉ có học và chơi, đời không chấp
Luôn có thầy cô, bè bạn sum vầy
Cây bút mực, giấy trắng, cặp trên vai
Theo ta suốt một quãng đời non trẻ
Để lớn lên càng thấy mình nhỏ bé
Tuổi xanh ơi, trong giấc ngủ hiện về
ĐĂNG KÝ SỐ ĐIỆN THOẠI
để được tư vấn
Thầy Hải lấy tình cảm học sinh làm niềm vui. Lấy sự nghiệp học sinh làm mục tiêu phấn đấu của chính mình.
Copyright © 2006 by ME màn hình led