Cảm ơn các em và quý vị đã truy cập trang Website này. Môn Toán : Thầy dạy từ lớp 2 đến lớp 12. Khoa học tự nhiên từ lớp 6 đến lớp 12, bất kì em học sinh nào cũng có thể đăng kí tham gia. Thầy nhận học sinh dạy kèm môn Toán: Thi Quốc gia và thi vào lớp 10.
th_-_001
th_-_003
th_-_004
th_-_005
th_-_006
th_-_007
th_-_008
th_-_009
th_-_010
th_-_011
th_-_012
th_-_014
th_-_015
th_-_016
th_-_017
th_-_018
th_-_019
th_-_020
th_-_022
th_-_023
th_-_024
th_-_025
th_-_026
th_-_027
z4574655627938_dce647dde9c6a951a6370faac0ddeaf9
th_-_029
th_-_030
th_-_031
z4573687849988_99edecabe37c0d98ecd0ca9de3cfd287
z3606801817143_71dd9e3d87fe67c9cfe9b6b0fc4119ba
z3607808765751_dc1481befce642477969079391088286
th_-_034
th_-_035
th_-_036
th_-_037
th_-_038
th_-_039
th_-_040
z3627798529744_501846deecec7a6407437595d0ee3ed7
z3573295625729_794c1caca0706a30754d395cf568cd99
lth-3-1
pllth-1
z3594553239956_645b658180aa9d0a60b8ec589b220d98
z3573393242708_c455b0502fd476191fa76dec92d158f2
z3607808716443_6e5265dfe786dce780edc10edf9b267a
Theo dõi chúng tôi
 
 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Đang truy cập: 39
Trong ngày: 114
Trong tuần: 302
Lượt truy cập: 135587

THƠ TÌNH XUÂN DIỆU

YÊU

Yêu là chết ở trong lòng một ít 
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu . 
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu ; 
Người ta phụ , hoặc thờ ơ , chẳng biết ...

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt . 
Tưởng trăng tàn , hoa tạ với hồn tiêu , 
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu ! 
-- Yêu , là chết ở trong lòng một ít .

Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt , 
Những người ai theo dõi dấu chân yêu ; 
Và cảnh đời là sa mạc cô liêu . 
Và tình ái là sợi dây vấn vít . 
Yêu , là chết ở trong lòng một ít .

-- 1935

Áo Em
Áo em để lại dáng hình

Treo trên mắc áo cho mình thấy thương

Đôi vai nho nhỏ bình thường

Khuỷu tay áo gợi hình xương tay gầy.

Sờn sờn đôi chỗ đâu đây.

Áo em nhuộm chắc, xanh tày biển xa,

Mấy khuy cúc áo thật thà.

Ngắn rồi - em để về nhà mặc thêm.

Áo nhìn anh thật thương em

Hiểu còn gian khổ cho nên tay gầy.

Áo em gần với anh thay!

Những khi khoai sắn là ngày cùng nhau.

Áo em thoang thoảng hoa câu

Áo em say đắm một màu trầm hương

Áo em ngày nhớ đêm thương

Áo em chín nắng mười sương anh chờ.

           

XA CÁCH

Có một bận, em ngồi xa anh quá, 
Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn. 
Em xích gần thêm một chút; anh hờn. 
Em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa

Anh sắp giận, em mỉm cười, vội vã 
Đến kề anh, và mơn trớn: "Em đây !" 
Anh vui liền; nhưng bỗng lại buồn ngaỵ 
Vì anh nghĩ: thế vẫn còn xa lắm.

Đôi mắt của người yêu, ôi vực thẳm! 
Ôi trời xa, vừng trán của của người yêu ! 
Ta thấy gì đâu sau sắc yêu kiều 
Mà ta riết giữa đôi tay thất-vọng. 
Dầu tin tưởng: chung một đời, một mộng. 
Em là em; anh vẫn cứ là anh. 
Có thể nào qua Vạn lý trường thành 
Của hai vũ-trụ chứa đầy bí-mật.

Thương nhớcũ trôi theo ngày tháng mất, 
Quá khứ anh; anh không nhắc cùng em. 
- Linh hồn ta còn u ẩn hơn đêm, 
Ta chưa thấu, nữa là ai thấu rõ.

Kiếm mãi, nghi hoài, hay ghen bóng gió, 
Anh muốn vào dò xét giấc em mợ 
Nhưng anh giấu em những mộng không ngờ, 
Cũng như em giấu những điều quá thực ...

Hãy sát đôi đầu! Hãy kề đôi ngực! 
Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài!

Những cánh tay! Hãy quấn riết đôi vai! 
Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt! 
Hãy khắng khít những cặp môi gắn chặt 
Cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng; 
Trong say sưa, anh sẽ bảo em rằng: 
"Gần thêm nữa! Thế vẫn còn xa lắm!"


    Biển
Anh không xứng là biển xanh

Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng

Bờ cát dài phẳng lặng

Soi ánh nắng pha lê...

Bờ đẹp đẽ cát vàng

Thoai thoải hàng thông đứng

Như lặng lẽ mơ màng

Suốt ngàn năm bên sóng...

Anh xin làm sóng biếc

Hôn mãi cát vàng em

Hôn thật khẽ, thật êm

Hôn êm đềm mãi mãi

Đã hôn rồi, hôn lại

Cho đến mãi muôn đời

Đến tan cả đất trời

Anh mới thôi dào dạt...

Cũng có khi ào ạt

Như nghiến nát bờ em

Là lúc triều yêu mến

Ngập bến của ngày đêm

Anh không xứng là biển xanh

Nhưng cũng xin làm bể biếc

Để hát mãi bên gành

Một tình chung không hết,

Để những khi bọt tung trắng xóa

Và gió về bay tỏa nơi nơi

Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,

Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!

          

VÌ SAO

Bữa trước, riêng hai dưới nắng đào, 
Nhìn tôi cô muốn hỏi "vì sao ?" 
Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp 
Một thoáng cười yêu thỏa khát khao

-- Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên, 
Tôi đã đày thân giữa xứ phiền, 
Không thể vô tình qua trước cửa, 
Biết rằng gặp gỡ đã vô duyên ?

Ai đem phân-chất một mùi hương 
Hay bản cầm ca ! Tôi chỉ thương, 
Chỉ lặng chuồi theo giòng cảm xúc, 
Như thuyền ngư phủ lạc trong sương.

Làm sao cắt nghĩa được tình yêu ! 
Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều 
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt, 
Bằng mây nhẹ nhẹ, gió hiu hiu ...

Cô hãy là nơi mấy khóm dừa 
Dầm chân trong nước, đứng say sưa, 
Cho tôi là kẻ qua sa mạc 
Tạm lánh hè gay; -- thế cũng vừa

Rồi một ngày mai, tôi sẽ đi. 
Vì sao, ai nỡ hỏi làm chi ! 
Tôi khờ khạo lắm, ngu ngơ quá, 
Chỉ biết yêu thôi, chẳng hiểu gì

Cảm Xúc
Làm thi sĩ, nghĩa là ru với gió

Mơ theo trăng, và vơ vẩn cùng mây,

Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây,

Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến.

Đây là quán tha hồ muôn khách đến;

Đây là bình thu hợp trí muôn hương;

Đây là vườn chim nhả hạt mười phương,

Hoa mật ngọt chen giao cùng trái độc...

Đôi giếng mắt đã chứa trời vạn hộc;

Đôi bờ tai nào ngăn cản thanh âm:

Của vu vơ nghe mãi tiếng kêu thầm...

Của xanh thắm thấy luôn màu nói sẽ...

Tay ấp ngực dò xem triều máu lệ,

Nghìn trái tim mang trong một trái tim

Để hiểu vào giọng suối với lời chim,

Tiếng mưa khóc, lời reo tia nắng động.

Không có cánh nhưng vẫn thèm bay bổng;

Đi trong sân mà nhớ chuyện trên trời.

Trút ngàn năm trong một phút chơi vơi;

Ngắm phong cảnh giữa hai bề lá cỏ...

Tôi chỉ là một cây kim bé nhỏ,

Mà vạn vật là muôn đá nam châm;

Nếu hương đêm say dậy với trăng rằm,

Sao lại trách người thơ tình lơi lả.

           

CHIỀU

Hôm nay trời nhẹ lên cao, 
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn... 
Lá hồng rơi lặng ngỏ thuôn 
Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương. 
Phất phơ hồn của bông hường, 
Trong hơi phiêu bạt còn vương má hồng. 
Nghe chừng gió ý qua sông, 
E bên lau lách thuyền không vắng bờ 
Không gian như có dây tơ 
Bước đi sẽ đứt động hờ sẽ tiêu 
?m êm chiều ngẩn ngơ chiều 
Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn

Chén Nước
Em cho anh chén nước

Anh biến thành rượu nho

Rượu triền miên mộng ước,

Rượu nồng nàn thơm tho.

Cái men trong mắt em

Anh để vào chén nước

Hương hơi thở của mình

Đã hóa thành rượu chuốc.

Anh thêm vào chén nước

Rượu cất của hồn anh,

Rượu cười sao lấp lánh

Như ánh mắt trời xanh.

Ôi! Chén rượu ân tình

Từ bình minh sự sống

Rót mãi tới vô cùng

Của cuộc đời lồng lộng.

Anh lại nâng chén nước

Mời em nhắp môi cho

Em ơi, đừng uống hết

Kẻo say chết bay giờ.

              

In bài viết

ĐĂNG KÝ SỐ ĐIỆN THOẠI

để được tư vấn

 

Thầy Hải lấy tình cảm học sinh làm niềm vui. Lấy sự nghiệp học sinh làm mục tiêu phấn đấu của chính mình. 

Thông tin liên hệ
Bản đồ Google Map
Đối tác chiến lược
bang.990

Copyright © 2006 by ME màn hình led